Chúc Khang đến nơi từng là thôn Tửu Loan, sau khi làm lễ tang cho ông bà nội, cha mẹ, chị gái và em trai họ, thoải mái khóc to một trận, bệnh đau đầu của anh ấy cũng tự khỏi mà không cần uống thuốc gì. Bây giờ anh ấy đứng bên cạnh Triệu Hướng Vãn, dáng vẻ cao ngất, mạnh mẽ khiến anh ấy trông vô cùng rạng rỡ.”
Chu Phi Bằng chủ động xin đi theo, lần trước tới huyện La, bởi vì khi đó Hà Minh Ngọc đến ngày sinh Tiểu Bảo thế nên anh ta không đi theo, vậy nên hôm nay chủ động thay thế Chu Như Lan. Cơ thể Chu Phi Bằng cao lớn, mắt to mày rậm, dáng vẻ điển trai, cho dù đứng ven đường cũng có thể khiến người khác chỉ cần liếc mắt là có thể nhận thấy sự tồn tại của anh ta.
Triệu Hướng Vãn cảm thấy đang có người đi về phía mình, người đến, định kéo tay cô.
Lúc này, Triệu Hướng Vãn cảnh giác quay đầu lại, nhưng lại nhìn thấy một gương mặt quen thuộc, một người phụ nữ khoảng chừng bốn mươi tuổi, dáng người hơi tròn trịa, trên mặt là nụ cười thân thiết, hoá ra là bà chủ tiệm tạp hóa Hồng Ngọc, Kiều Hồng Ngọc.
Kiều Hồng Ngọc vừa nhìn thấy Triệu Hướng Vãn, trong mắt chỉ toàn là sự ngạc nhiên, mừng rỡ: “Ôi, thật sự là em này!”
Kiều Hồng Ngọc vốn là người dễ gần, lúc này bà ấy đang đứng trong đám người xem náo nhiệt thì chợt nhìn thấy một nữ cảnh sát phụ trách việc bắt giữ người ở Tam Thôn Loan trông có vẻ quen mắt, thế là nhích tới gần xem thử một chút, không ngờ lại là Triệu Hướng Vãn từng tới tìm tung tích của người chị gái bị bắt cóc, hưng phấn chạy tới chào hỏi.
Triệu Hướng Vãn nhìn Kiều Hồng Ngọc một cái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT