Lư Thượng Võ nghe giọng điệu mỉa mai của cô, nghiêm mặt lại: “Cảnh sát Triệu, nói đến đẩy qua đẩy lại, ai qua mặt được cô chứ? Gọi tôi đến thành phố Tinh, phối hợp để bổ sung lệnh triệu tập chưa đủ, còn muốn cố buộc tội tôi nữa sao?”
Triệu Hướng Vãn giơ một ngón tay lên, lắc lư trước mặt Lư Thượng Võ: "Không! Thứ nhất, đây không phải là vu cáo. Thứ hai, chúng tôi thực sự có chứng cứ."
Không hiểu vì sao, dù ở vị trí cao, đã dày dạn kinh nghiệm tới mức "núi Thái Sơn sụp trước mắt cũng không đổi sắc", nhưng hành vi và ngôn ngữ của Triệu Hướng Vãn luôn có thể dễ dàng khơi dậy cơn giận trong lòng Lư Thượng Võ.
Nhịn cơn giận, Lư Thượng Võ lạnh lùng nói: "Ép tôi nhận tội về vụ án mạng hai mươi năm trước, cầm một tờ giấy rách không biết moi từ đâu ra làm bằng chứng, đây là "chứng cứ" của công an thành phố Tinh à?"
Triệu Hướng Vãn giơ tay, lật mặt túi chứng vật lại, che đi dấu máu chói mắt trên đó.
Lư Thượng Võ thầm thở phào nhẹ nhõm.
Dù ngoài miệng không thừa nhận, nhưng thực ra dấu máu màu đỏ sẫm và khô cứng kia vẫn làm đau đầu óc anh ta.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT