Hứa Tung Lĩnh không muốn để cô quá kiêu ngạo, liền giả vờ nghiêm nghị nói: “Em định dùng khích tướng với tôi đấy à? Tôi nói cho em biết, vô ích thôi!”
Triệu Hướng Vãn ưỡn ngực: “Không có ạ. Em không định dùng khích tướng, chỉ là nói thật lòng. Khi em vào nghề, thầy đã từng nói rằng nhiệm vụ của cảnh sát là trừ gian diệt ác. Nếu không thể bắt được những kẻ ác như Cung Hữu Lâm, Lư Huy đưa ra trước pháp luật, nếu không thể bảo vệ người dân an bình, thì có xứng đáng với bộ đồng phục này không?”
Hứa Tung Lĩnh giơ tay lên, thật sự bị cô làm cho thuyết phục: “Được được, em đã học thành tài rồi. Nói đi, bước tiếp theo cô định làm gì?”
Triệu Hướng Vãn đáp: “Có lẽ cha mẹ của Cung Tứ Hỉ và mẹ của Lư Thượng Vũ sắp được đưa đến cục thành phố. Họ đều từng thân thiết với Cung Đại Tráng, ít nhất vẫn còn chút chột dạ, em định sẽ thẩm vấn họ trước…”
Hứa Tung Lĩnh ngắt lời cô: “Cái gì? Em đã đưa cha mẹ của Cung Tứ Hỉ và mẹ của Lư Thượng Vũ tới đây rồi à? Sao họ lại chịu đến đây?”
Triệu Hướng Vãn cười đáp: “Cảnh sát đồn bến xe đã cử xe đưa họ đến đây, là em yêu cầu họ mà.”
Hứa Tung Lĩnh trợn mắt: “Em chỉ là một cảnh sát hình sự mới vào nghề năm nay, sao họ lại nghe em chứ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play