Cung Đại Lợi không nói một lời nào, hoàn toàn không hiểu vì sao đôi mắt của Triệu Hướng Vãn như đèn pha, chiếu sáng tất cả những góc tối thầm kín nhất trong lòng ông ta. Cảm giác này quá đáng sợ, đến mức ông ta sợ đến run cả hai chân, miệng chỉ lắp bắp: “Không... không... không phải... không phải!”
Trong phòng làm việc, mọi ánh mắt đều tập trung vào Triệu Hướng Vãn và Cung Đại Lợi.
Không khí quá căng thẳng, không ai dám thở mạnh.
Lý Minh Dương ngồi ngơ ngác ở bên, nhìn nữ cảnh sát hôm qua còn cười nói vui vẻ, giờ đây lại nói lời sắc bén như dao, từng bước ép sát, khiến tâm hồn anh ta bị cuốn hút hoàn toàn. Đây... đây là hỏi cung sao? Đến cả thẩm vấn cũng chưa bao giờ thấy cảnh tượng đáng sợ thế này!
Triệu Hướng Vãn lớn tiếng nói: “Tên sát nhân mười sáu tuổi, được cha mẹ, người thân che giấu đến tận bây giờ, còn dám ở lại huyện La, thật là mất hết lương tri! Cả gia đình đều sẽ bị trời phạt! Nếu ông trời không có mắt, vậy thì để pháp luật lên tiếng!”
Ánh mắt của cô từ lạnh lẽo chuyển sang bốc lửa, chiếu ra ngọn lửa nóng bỏng, thiêu đốt linh hồn Cung Đại Lợi. Ông ta không còn đứng vững được nữa, hai gối mềm nhũn, quỳ sụp xuống đất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play