Kiều Hồng Ngọc lại không nhịn được khen cô một câu: “Em đúng là một cô gái tốt, sống có tình có nghĩa, không uổng công dì cả em thương em.”
Triệu Hướng Vãn nói: “Vậy… Nếu không báo cảnh sát, thế em còn làm cách nào được nhỉ? Chắc chắn không thể bỏ tiền được nữa, em cũng không còn tiền.”
Kiều Hồng Ngọc có chút nóng nảy: “Không phải chị đã nói rồi sao? Không cần phải để ý tới cô gái đó, không cần phải để ý tới người khác! Chăm sóc tốt cho bản thân là được rồi.”
Triệu Hướng Vãn cắn răng: “Thế nhưng chị à, chúng ta đều là phụ nữ với nhau kia mà. Nếu như ngay cả phụ nữ như chúng ta cũng không giúp đỡ lẫn nhau, thế trong thế giới mà đàn ông làm chủ thế giới như hiện nay, còn ai có thể giúp đỡ chúng ta nữa đây chứ? Chẳng lẽ còn muốn những người đàn ông bắt cóc, buôn bán phụ nữ, bạo hành phụ nữ, bắt nạt phụ nữ kia tỉnh ngộ, tự động đi đầu thú sao?”
Rõ ràng Kiều Hồng Ngọc có hơi động lòng.
[Em gái này, đúng là còn quá trẻ.]
[Nhưng quan trọng hơn chính là, tại sao mình lại cảm động?]
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT