Phòng thẩm vấn hoàn toàn trở nên yên tĩnh.
Lời nói của Triệu Hướng Vãn sắc bén tựa như dao cắt, đây cũng là nhận thức chung của toàn bộ thành viên trong tổ trọng án.
Chúc Khang và Cao Quảng Cường đưa mắt nhìn nhau một cái, cũng không thúc giục, cứ để Triệu Hướng Vãn chịu trách nhiệm thẩm vấn, nói không chừng lát nữa sẽ hỏi ra được những tình tiết mới.
Năm phút sau, cuối cùng Mẫn Thành Hàng cũng chịu mở miệng nói chuyện.
“Đồng chí cảnh sát, tất cả mọi người đều chưa từng sống ở cô nhi viện đúng chứ? Trong căn phòng nhỏ chỉ vẻn vẹn mười mét vuông, nhiều khi có đến tận năm mươi đứa trẻ sơ sinh, bọn chúng không ngừng khóc lóc, không ngừng đòi ăn, đòi uống sữa, đòi vệ sinh, các bảo mẫu hoàn toàn không thể chăm sóc hết được. Trong không khí tản ra mùi nước tiểu và mùi phân hôi thối, bên tai vang vọng tiếng khóc lóc ỉ ôi. Muốn sống sót trong hoàn cảnh như thế chỉ có thể tranh giành, cướp giật nhau mà thôi.”
“Tranh giành sự chú ý của người lớn, trong đó phần lớn là tranh giành thức ăn, tranh giành địa bàn thuộc về mình…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play