[Hai mẹ con là mạng sống của mình, mình không thể mạo hiểm dù chỉ một chút.]
[Chỉ cần kinh động đến cảnh sát, nhiệm vụ thất bại, thế thì hai mẹ con chỉ còn một con đường chết.]
Nghĩ tới đây, Mẫn Thành Hàng hít một hơi thật sâu, chủ động lên tiếng, phá vỡ sự yên tĩnh trong phòng thẩm vấn: “Đồng chí cảnh sát, tôi nói, vợ tôi đưa con gái về quê rồi. Song Song vừa tựu trường được một tuần thì có một người phụ nữ đến tìm vợ tôi, nói mình là họ hàng bên mẹ của Hoè Hoè, mẹ già ở nhà vẫn luôn nhớ đến cô ấy, hiện giờ cơ thể càng lúc càng yếu, nằm liệt giường không dậy nổi, vẫn luôn miệng nói muốn tìm cho ra Hoè Hoè. Bởi vì bận việc tại đơn vị nên tôi không thể cùng cô ấy về quê thăm mẹ vợ được, vậy nên đành để hai mẹ con tự đi. Gia Hoè nóng lòng muốn nhận lại người thân, thế là lập tức thu dọn hành lý đưa Song Song về quê ngay trong đêm.”
Chu Phi Bằng hỏi lại: “Sao hai người có thể chắc chắn đó là họ hàng bên mẹ của Mẫn Gia Hoè?”
Mẫn Thành Hàng trả lời: “Thời gian trôi qua, hoa văn trên tã trùng khớp, dáng vẻ cũng rất giống, chắc chắn không giả được.”
Chu Phi Bằng tiếp tục truy hỏi: “Thế địa chỉ nhà mẹ vợ anh ở chỗ nào?”
Mẫn Thành Hàng đáp: “Thôn nào đó ở huyện La ấy, còn địa chỉ cụ thể… Bây giờ trí nhớ tôi không tốt lắm, không nhớ nổi. Nhưng đồng chí cảnh sát à, mọi người cứ yên tâm, hiện giờ cô ấy và Song Song rất an toàn, tôi và cô ấy có gọi điện thoại với nhau, mọi người không cần lo lắng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play