Lưu Lương Câu hỏi: “Đứa trẻ có sao không?”
Chu Phi Bằng nói: “Cả ba người đều qua khỏi, nhưng đứa trẻ bị chém hai nhát vào đầu, bị tổn thương nặng, trí tuệ bị ảnh hưởng. Nam chủ nhà bị tàn tật, đến nay vẫn đi khập khiễng, nữ chủ nhà bị một vết sẹo lớn trên mặt, đã bị hủy dung."
Mọi người đều lắc đầu thở dài: Quá thảm!
Chu Phi Bằng kể tiếp: “Vụ án này quá tàn bạo, gây ảnh hưởng nghiêm trọng, khiến cả tỉnh phải chú ý, bên trên yêu cầu nhanh chóng truy bắt hung thủ. Hướng Vãn, em còn nhớ không? Khi đó cục cảnh sát thành phố Châu không có họa sĩ vẽ chân dung tội phạm, nghe danh Quý Chiêu nên đã mời cậu ấy vẽ chân dung, dựa vào miêu tả của nữ chủ nhà mà nhanh chóng xác định được hung thủ và bắt giữ hắn ta.”
Triệu Hướng Vãn gật đầu, cô cũng có ấn tượng về vụ án này. Mặc dù không tham gia toàn bộ quá trình, nhưng vì cần bức phác họa của Quý Chiêu, cô đã hỗ trợ liên lạc. Dù xảy ra vào nửa đêm, nhưng do nữ chủ nhà đã bật đèn trong khoảnh khắc đó và nhìn thấy rõ khuôn mặt của hung thủ, nên mô tả rất chi tiết. Hai năm đã trôi qua, Triệu Hướng Vãn đã quên mất diện mạo hung thủ, nhưng khi nhìn thấy bức ảnh trước mặt, ký ức của cô chợt ùa về. Chỉ là người đàn ông say rượu lúc đó râu ria xồm xoàm, khác khá nhiều so với hình phác họa, nên cô không nhận ra ngay lập tức.
Khi đó, cảm nhận của cô về hung thủ là hắn ta hành động quá ngông cuồng.
Thông thường bọn cướp đột nhập vào nhà đều che mặt, nhưng hắn ta thì không, cứ thế ngang nhiên cầm dao đột nhập vào nhà, thấy ai là chém ngay, bất kể sống chết, cướp tài sản xong thì nhanh chóng bỏ đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT