Tiến trình tra hỏi thoáng chốc tiến vào trạng thái giằng co.
Mâu Xuân Yến, Ngụy Thái Lục và ba cô đào ở bên trái chỉ biết Trư Tử và Tiểu Đao là ai, nhưng bọn họ lại không biết ô dù bảo vệ của Hoàng Mai Khôi là người nào. Bọn họ đã đi qua mấy thành phố rồi, trừ phi Hoàng Mai Khôi mở miệng nói thì ai cũng không có biện pháp tra xem núi dựa sau lưng ả ta rốt cuộc là ai.
Đầu ngón tay Hoàng Mai Khôi giật giật, trong đôi mắt có nhiều thêm một tia phiền não: “Có thể cho tôi một điếu thuốc không?”
Lần này Cao Quảng Cường không cự tuyệt, ông ấy lấy một bao thuốc lá từ trong ra, rút một điếu rồi đưa cho ả ta.
Hoàng Mai Khôi kẹp thuốc lá ở giữa ngón trỏ và ngón cái, ngón út hơi cong lên như một bông hoa lan, duyên dáng đưa điếu thuốc đến trước mặt nhìn qua một cái, đột nhiên cười: “Vị đồng chí này, anh là người tốt. Mấy người cảnh sát kia tùy tiện cầm ra một bao thuốc lá cũng là của hiệu Ashima, giá sáu đồng một bao rồi, nhưng mà anh… Thuốc lá này là hiệu Hồng Mai, giá có hơn một đồng thôi đúng chứ?”
Từ trước đến giờ Cao Quảng Cường vẫn luôn tiết kiệm, nói thuốc lá của ông ấy rẻ tiền ông ấy cũng không cảm thấy có gì không tốt, gật đầu một cái: “Thuốc lá này không có đầu lọc, khói cũng nồng, mùi thơm cũng nhiều, giá lại rẻ nên rất tốt.”
Hoàng Mai Khôi hỏi ông ấy: “Anh tiết kiệm thế này là vì cái gì?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT