[Trời ơi, cầu mong cái ông Ngô kia đừng chết. Nếu ông ta chết, tôi đi tù, mẹ tôi sẽ làm sao đây? Bà ấy lớn tuổi rồi, lại mù một mắt, nếu bà bệnh ai sẽ chăm sóc bà?]
Triệu Hướng Vãn cười nhạo: “Nếu anh đi tù, bạn gái Yến Tử của anh sẽ bay đi mất đó. Nếu anh đi tù, gia đình anh sẽ khóc thương từng ngày. Bị người ta bán mà còn giúp người ta đếm tiền, thật ngu ngốc!”
Đơn Chính Hào há miệng, nhưng lại không nói ra được một lời nào.
Bị người ta bán vậy mà còn giúp người ta đếm tiền sao? Thuyết pháp này đúng là rất hình tượng.
Chu Phi Bằng lạnh lùng liếc Mâu Xuân Yến một cái, trong lòng thầm nghĩ, người phụ nữ này và Tạ Tiêm Vân có cùng một tính người, dáng vẻ giả vờ đáng thương, yếu đuối, mỗi khi gặp phải chuyện gì đều sẽ rơi lệ, khiến đàn ông từng bước từng bước buông bỏ vũ khí, đầu hàng trước mặt họ, nhưng hết lần này tới lần khác chẳng có cách gì để xử tội cô ta.
Người cầm dao đâm chết người là Đơn Chính Hào chứ không phải cô ta.
Người liều mạng can ngăn, đưa Ngô Nghĩa Tín bị thương vào bệnh viện mới là cô ta.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play