Ban ngày cô ấy bận rộn đi làm, chăm con, lo việc nhà, bận rộn đến nỗi tạm quên đi nỗi đau.
Nhưng mỗi khi đêm về, chỉ cần nhắm mắt lại, cô ấy như nhìn thấy chồng mình đang thân mật với một người phụ nữ khác. Rõ ràng ông ta đang nằm ngay bên cạnh, nhưng trái tim lại như cách xa ngàn vạn dặm, khiến nước mắt cô ấy không ngừng tuôn rơi.
Ban đầu, cô ấy nghĩ rằng nên cố gắng cứu vãn tình cảm vợ chồng, nỗ lực điều chỉnh tâm trạng của mình, không dám gây gổ hay ồn ào, sợ sẽ đẩy chồng mình ra xa hơn. Hà Mỹ Ngọc không dám kể khổ với gia đình mình, chỉ có thể âm thầm chịu đựng, mong rằng Ngô Nghĩa Tín sẽ hồi tâm chuyển ý vì tình nghĩa vợ chồng và vì con gái còn nhỏ, để trở về với gia đình.
Nhưng không ngờ rằng, Ngô Nghĩa Tín lại thấy cô ấy không dám lên tiếng, càng ngày càng lấn tới. Trước đây ông ta vẫn chưa dám ngang nhiên ra ngoài vào buổi tối, nhưng gần đây, sau bữa tối thì lập tức ra khỏi nhà, thậm chí không thèm viện cớ, đến tận khuya mới về.
Ngửi thấy mùi nước hoa rẻ tiền trên người Ngô Nghĩa Tín, Hà Mỹ Ngọc đã thử cãi nhau với ông ta, nhưng vừa mở lời, nước mắt lại không thể kiềm chế nổi, nghẹn ngào không nói nên lời. Ngô Nghĩa Tín không kiên nhẫn quay người đi, buông một câu: “Sống được thì sống, không sống được thì ly hôn.”
Hà Mỹ Ngọc không hiểu sao mọi chuyện lại đi đến nước này, cuối cùng cô ấy cũng không thể chịu đựng thêm được nữa, bèn tìm đến gia đình mình để tâm sự. Ban đầu, cô sợ các em coi thường, chỉ dám kể với mẹ.
Mẹ của Hà Mỹ Ngọc, bà Trần Thục Hương, là người phụ nữ truyền thống. Cả một đời lấy chồng, sinh con, một hơi sinh bốn cô con gái, bà ấy tự thấy mình thấp kém hơn chồng, nên luôn nhường nhịn. Nếu không phải vì bốn cô con gái của bà ấy đều tài giỏi, có lẽ đến bây giờ bà ấy vẫn phải chịu đựng những lời than vãn và trách móc vô cớ của chồng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT