Nếu như Thịnh THừa Hạo đối xử thật tốt với vợ, với con nuôi thì cái chết của ông ta còn xứng đáng nhận được sự đồng tình, nhưng nếu như tình huống thật sự là như vậy thì sao?
Chẳng trách Lạc Đan Phong nói, nhà họ Thịnh chỉ có mình Tiểu Thiên là người tốt.
Thịnh Tái Trung bị lời nói của Triệu Hướng Vãn kích thích, nói ngày một nhiều: “Cô nghĩ là tôi không muốn rời đi hay sao? Tôi đã từng thử rồi. Tôi học ngành quản trị khách sạn, tôi đã từng muốn tìm khách sạn đi làm, nhưng Thịnh Thừa Hạo không đồng ý, ông ta đánh mẹ tôi, trách cứ mẹ tôi không giáo dục tôi tốt, rõ ràng nhà có công ty nhưng lại không chịu hỗ trợ. Thế nên cô xem, tôi chỉ có thể giết ông ta thì mới có thể đạt được tự do chân chính.”
Rốt cuộc giờ phút này Triệu Hướng Vãn rõ ràng một câu: Cõi đời này chỉ có mặt trời và lòng người là không thể nhìn thẳng.
Cô luôn cho rằng mình nghe hiểu được tiếng lòng người khác là có thể thông suốt hết thảy, nhưng độ phức tạp của vụ án này lại vượt xa suy nghĩ của cô. Những người liên quan đến vụ án đều có bản chất khó đoán lại hay thay đổi khiến người ta không tài nào hiểu được.
Cô tức giận Thịnh Tái Trung được nuôi nấng mà lại là một con sói mắt trắng, nhưng cô không biết Thịnh Thừa Hạo đã từng đối xử thế nào với Thịnh Tái Trung; cô khinh thường Tạ Tiêm Vân tư lợi nhưng cô cũng không biết Tạ Tiêm Vân đã trải qua những gì.
Không bao giờ được đánh giá thấp cái ác trong con người, cũng không được khinh thường nhân tính thay đổi, càng không được ỷ vào có thể đọc tâm mà tự cao tự đại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT