Bảo Gia Tuấn dần bình tĩnh lại: "Sĩ quan Cao, lúc đó tôi nói Giản Đằng mệt nên ra ngoài hành lang đứng một lát, có vấn đề gì sao? Thực tế là như vậy mà. Sau khi Tằng Đảo hỏi xong thì lại quay về phòng hồ sơ, sau đó khi anh ta ra ngoài, ba người chúng tôi tiếp tục sắp xếp tài liệu, khoảng 12 giờ rưỡi mới hoàn thành công việc. Thứ Ba, đoàn chuyên gia sẽ vào trường, tất cả những việc này phải được chuẩn bị từ Chủ nhật, nếu không Thứ Hai mọi người đều phải lên lớp, lấy đâu ra thời gian?"
"Lúc vợ tôi bị hại là từ 11 giờ đến 12 giờ đêm, thời điểm đó tôi luôn ở trong văn phòng, điều này có thể được chứng thực bởi bác bảo vệ, Tằng Đảo và Giản Đằng. Các ông cứ khăng khăng bảo tôi giết vợ mình, có phải là quá đáng lắm không? Vợ tôi còn trẻ đã mất mạng, con trai chỉ mới năm tuổi, tôi là người bị hại đã rất đau khổ, các ông không nhanh chóng phá án, bắt kẻ sát nhân, mà lại vô lý nghi ngờ tôi, có ý nghĩa gì không?"
Cao Quảng Cường luôn nắm giữ nhịp độ của cuộc thẩm vấn, không vội vã: "Cậu là đồng tính, điều này chắc không oan uổng cậu đâu đúng chứ?"
Bảo Gia Tuấn không lên tiếng, nhịp thở của anh ta ngày càng trở nên nặng nề.
Cao Quảng Cường lắc lắc đống lời khai trong tay: "Cậu không thể phủ nhận chuyện này đâu, tôi có nhiều nhân chứng lắm. Cậu không chỉ là người đồng tính mà còn là người chủ động, thích các cậu trai dưới hai mươi tuổi..."
Bảo Gia Tuấn vùng vẫy trong im lặng, ánh mắt dán chặt vào xấp lời khai.
[Cảnh sát đã lôi cả đám người trong giới chúng mình ra rồi sao? Không phải Giản Đằng đã nói rằng đám người này sẽ chẳng dám nói gì sao? Làm thế nào mà tất cả đã bị cảnh sát phát hiện rồi thế? Chết tiệt!]

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play