Ôi trời, hoàn hảo đến vậy sao?
Dù sao thì mọi người cũng không tin.
Trên đời làm gì có ai hoàn hảo như vậy.
Chương Á Lan trợn to mắt: “Không thể nào! Tôi ưu tú đến vậy mà vẫn có khuyết điểm là dễ nổi nóng. Cách nói chuyện của tôi cũng hơi vô tâm, không biết cách quan tâm người khác, ngay cả mẹ tôi cũng hiếm khi được tôi khen ngợi. Nếu không nhờ bạn nhỏ Triệu phê bình và giúp đỡ, tôi còn không biết mẹ tôi đã từng bị thương nặng đến vậy.”
Lúc trước nghe Chương Á Lan nói “Tôi ưu tú đến vậy”, Vũ Như Hân xem thường nhìn cô ấy một cái, nhưng nghe đến những lời chân thành phía sau, cô ta lại cảm động, tiếp tục câu chuyện: “Đúng là vậy! Mẹ tôi rất giỏi đúng không? Nhưng bà ấy lại quá trọng tình trọng nghĩa, quá khoan dung, làm cho ba tôi càng ngày càng lấn tới. Chị gái tôi cũng rất ưu tú đấy? Nhưng chị ấy cũng có khuyết điểm, đó chính là quá cứng nhắc, không biết linh hoạt. Còn tôi thì...”
Vũ Như Hân ngập ngừng một chút, rõ ràng là không muốn thừa nhận khuyết điểm của mình.
Chương Á Lan lập tức nói thay cô ta: “ Cậu á, cậu là người ích kỷ, hẹp hòi, không chịu được ai nổi bật hơn mình.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play