Ninh Thanh Ngưng tò mò đi tới, cầm lấy bức vẽ của Quý Chiêu.
Vừa nhìn lướt qua thấy cũng không có gì, nhưng Ninh Thanh Ngưng lại im lặng mãi một lúc lâu. Anh ấy cũng không nói được cảm giác trong lòng lúc này, vừa cảm thấy bội phục, vừa cảm thấy vui mừng nhưng cũng cảm thấy hơi phiền lòng.
Bội phục Quý Chiêu còn trẻ như thế lại có thể vẽ ra được một bức tranh có cảm giác chân thật như thế, vui mừng vì có sự tham gia của Quý Chiêu, tốc độ điều tra phá vụ án này sẽ càng nhanh hơn.
Còn về cảm giác phiền lòng… Cho dù cố gắng đến thế nào, anh ấy biết cả đời mình không thể nào đuổi theo được, bởi vì Quý Chiêu chính là… Thiên tài mà mọi người vẫn luôn truyền miệng.
Ninh Thanh Ngưng không phải thiên tài, anh ấy chỉ là một hoạ sĩ phác hoạ chân dung tội phạm mới ra nghề chăm chỉ rèn luyện, anh ấy đã nhận được vô số lời khen ngợi, cũng nhận được sự công nhận của đồng nghiệp, đạt được nhiều thành tựu trong công việc, vốn là cảm thấy có chút kiêu ngạo, nhưng khi anh ấy nhìn thấy bốn bức vẽ này, cuối cùng cũng hiểu ra cái gì gọi là “Núi này cao còn có núi cao hơn”.
Ninh Thanh Ngưng thở dài một tiếng, thu lại bức vẽ của mình, sau đó cầm bức vẽ của Quý Chiêu đưa tới trước mặt Phùng Kiêm Liệt: “Rồi đây, anh xem thử xem vẽ có giống không?”
Không nằm ngoài dự đoán, Phùng Kiêm Liệt vừa nhìn thấy bức vẽ, lập tức nhảy cỡn lên, giống nói vô cùng kích động, đến mức biến âm: “Đúng, đúng, đúng rồi! Chính là dáng vẻ này, giống nhau như đúc, thật sự rất giống!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play