Hà Minh Ngọc bừng tỉnh: "Hướng Vãn ơi, em thông minh thật đấy! Chỉ từ một gợi ý nhỏ mà em đã có thể suy luận xa đến thế, chị bái phục em rồi!”
Triệu Hướng Vãn tiếp tục giải thích cặn kẽ cho mọi người về cách cô phát hiện ra ba nhân cách của Phí Tư Cầm, cách cô xác định ai là nhân cách chủ thể và làm thế nào để dẫn dắt Diễm Diễm nói ra sự thật, khiến các thành viên của tổ trọng án liên tục gật đầu đồng ý.
Phân tích dấu chân, kiểm tra dấu vết, điều tra bên ngoài... Những điều này có lẽ các thành viên khác trong tổ giỏi hơn Triệu Hướng Vãn. Nhưng về mặt phân tích tâm lý, nghiên cứu vi biểu cảm, không ai có thể sánh bằng cô.
Chu Phi Bằng nghe xong, thở dài một hơi: "Bây giờ tôi cảm thấy, bố mẹ tôi thật sự rất tốt."
Cha của Chu Phi Bằng mở một nhà máy sản xuất vật dụng cho khách sạn, còn mẹ anh ta, Lư Mạn Ngưng, là trưởng phòng chăm sóc khách hàng của khách sạn Tứ Quý, cánh tay phải đắc lực của Quý Cẩm Mậu. Hai vợ chồng lăn lộn trong giới kinh doanh bao năm, tích lũy được khá nhiều mối quan hệ thương mại. Hai người họ đều hy vọng Chu Phi Bằng sẽ kế thừa sự nghiệp gia đình, phát triển bản đồ thương mại của gia đình. Nhưng khi thấy anh ta từ nhỏ đã ước mơ làm cảnh sát, họ vẫn hoàn toàn tôn trọng ước mơ của con, cho anh ta thi vào Đại học Công an và trở thành cảnh sát hình sự.
Không cần nói gì nhiều, chỉ riêng sự ủng hộ và tôn trọng ước mơ của con cái đã rất đáng khen ngợi rồi.
Lưu Lương Câu đập mạnh tay lên bàn: "Tôi không quan tâm nữa, sau này tôi sẽ hết mực cưng chiều con bé Lưu Lật Tử nhà tôi. Dù sao cũng không để con bé bị thiếu sự tiếp xúc da thịt được. Nếu sau này có gì không ổn, tôi sẽ tìm đàn em Hướng Vãn để xin chỉ giáo."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT