[Thầy Phí nói năng thật sự rất khó nghe, nhưng ông ta lại không tự thấy thế. Ông ta bảo: Tao không có đứa con như mày! Sao mày lại ngu ngốc đến vậy! Mày đúng là cái đầu cá! Mày là một cái gối hoa thêu! Mày làm mất mặt tao rồi! Tao dùng chân còn chơi đàn giỏi hơn mày! Ra ngoài đừng bao giờ nói họ Phí, đừng bao giờ nói là con của Phí Vĩnh Bách tao!]
[Mộc Mộc không muốn học nữa, nó cứ run rẩy mỗi khi cầm đàn, nhưng nó không dám nói. Từ nhỏ đến lớn nó không dám phản kháng bố mẹ. Bố mẹ luôn nói: tất cả đều vì lợi ích của con, thầy nghiêm khắc mới dạy được trò giỏi, biết bao đứa trẻ muốn có điều kiện như con mà không có, con phải biết trân trọng... Nghe những lời đó nhiều rồi, nó chẳng dám phản kháng gì nữa.]
[Mộc Mộc từng nói với mẹ, nó khóc, giơ tay phát run bần bật của mình lên, đáng thương nói: Mẹ ơi, con sợ bố, con không muốn học đàn accordion nữa, mẹ nhìn xem, bây giờ tay con cứ run rẩy mãi, con không còn tìm được bàn phím nữa. Nhưng cô giáo Khuất nói gì? Bà ấy đã bảo: Ở nhà mình mọi người đều nghe theo bố con, bố con bảo con có ngón tay dài, phù hợp để học đàn, thì con phải học thôi.]
Triệu Hướng Vãn đã nghe thấy một cái tên thứ ba, Mộc Mộc.
Có vẻ như đây là nhân cách đầu tiên, một cô gái yếu đuối, chính là Mộc Mộc.
Suy ra, nhân cách lạnh lùng nhưng quan tâm đến Mộc Mộc, chính là Băng Băng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT