Triệu Hướng Vãn nói: “Con trai cũng chơi búp bê à?”
Hà Minh Ngọc tùy tiện trả lời: “Có thể là búp bê Phí Tư Cầm chơi hồi nhỏ, nhờ em trai giữ giúp chăng?”
Triệu Hướng Vãn gật đầu, đặt con búp bê lại chỗ cũ rồi đẩy chiếc hộp trở về dưới gầm giường.
Tiếp theo bọn họ kiểm tra phòng ngủ chính, trên sàn, tường và giường đều có vết máu, mùi máu tanh nồng nặc chưa tan hết. Triệu Hướng Vãn liếc qua chiếc giường lộn xộn rồi mở tủ quần áo xem xét cẩn thận.
Hoàng Nguyên Đức rất tỉ mỉ, miêu tả rất chính xác. Mở cửa tủ ra, trước mắt là những bộ quần áo được ủi phẳng phớm, treo theo màu sắc. Quần áo nam nữ tách riêng, áo và quần treo riêng biệt, đồ lót, tất, cà vạt,... Tất cả đều được phân loại gọn gàng trong ngăn kéo, có thể thấy Phí Vĩnh Bách và Khuất Vi Ca là những người rất nghiêm túc.
Nếu chỉ có nữ chủ nhân ưa sạch sẽ, thì tủ quần áo chắc chắn không thể gọn gàng như vậy. Chỉ khi cả nam và nữ chủ nhân đều là những người có kỷ luật, thì mới giữ được sự gọn gàng như thế này được.
Vẽ tranh cần dùng màu, nước, rất khó để không làm bẩn quần áo và cơ thể. Triệu Hướng Vãn phát hiện mặc dù Khuất Vi Ca là phó giáo sư dạy tranh vẽ truyền thống Trung Quốc, nhưng trong nhà không có phòng vẽ, nhà cửa sạch sẽ không vết bẩn, ngay cả Phí Tư Chương, người được cho là vẽ tranh khá đẹp thì trong phòng ngủ của cậu ấy cũng không thấy dấu vết gì liên quan đến vẽ tranh, xem ra Khuất Vi Ca có một phòng vẽ riêng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play