Hứa Tung Lĩnh phụ trách thẩm vấn nhiều năm như thế, kinh nghiệm vô cùng phong phú, sau khi nghe thấy lời Triệu Hướng Vãn, cảm khái một câu: “Cũng có lý, thông qua một số hành động lặp đi lặp lại, để nghi phạm mở miệng khai thật.”
Cao Quảng Cường đã là một cảnh sát hình sự lão làng, giao thiệp với các phần tử tội phạm nhiều năm, nghe đến đây, cũng hưng phấn đập bàn một cái: “Đúng đấy! Sau này chúng ta có thể thử nghiệm ở giai đoạn đầu lúc hỏi những vấn đề đơn giản, lúc đối phương nói thật, sẽ dùng bút gõ lên mặt bàn, hoặc dùng ngón tay để gõ lên ghế, một khi đối phương nói dối, vậy thì sẽ không gõ. Thông qua kiểu huấn luyện như thế, mới có thể tăng xác suất nói thật ở đối phương!”
Ánh mắt Hoàng Nguyễn Đức sáng lên: “Mỗi lần chúng ta phân tích vụ án, đội trưởng Hứa thường sẽ lôi chiếc bảng đen ra, viết viết vẽ vẽ lên trên tấm bảng đen đó, đây có được gọi là thả neo không?”
Sắc mặt Hứa Tung Lĩnh trở nên nghiêm túc: “Đừng có thấy gió thì bảo có mưa, đừng nghĩ cái gì cũng là thả neo. Tôi chỉ mượn công cụ có ích để hỗ trợ, chỉnh sửa lại suy nghĩ mà thôi.”
“Ha ha ha ha…” Tất cả mọi người đều bật cười.
Trong lúc mọi người đang cười nói vui vẻ, Quý Cẩm Mậu đẩy cửa bước vào, vừa bước vào đã lập tức chắp hai tay: “Xin lỗi, xin lỗi, tôi tới trễ một bước rồi, tiếp đãi không chu đáo, xin lỗi, xin lỗi.”
Hứa Tung Lĩnh cười đứng lên: “Tổng giám đốc Quý khách sáo rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT