Bây giờ, chỉ một câu nói của Hứa Tung Lĩnh đã khẳng định thuật đọc suy nghĩ của cô, giúp sự sợ hãi vẫn luôn treo trong lòng cô rơi xuống. Cũng không cần phải lo lắng sẽ bị người khác phát hiện dị năng của bản thân, bởi vì thầy đã nói, sở dĩ cô thấu hiểu lòng người như thế là bởi vì từ nhỏ phải sống trong hoàn cảnh tồi tệ, học được cách quan sát vẻ mặt và lời nói.
Lời thuyết phục này đã khiến cô cảm thấy an toàn ngay lập tức.
Quý Chiêu ngồi sau lưng Triệu hướng Vãn, cảm nhận được cảm xúc xao động của cô, giơ tay trái lên nhẹ nhàng đặt lên đỉnh đầu cô, dịu dàng xoa xoa.
Chú chim sơn ca ngoan ngoãn đứng trên đầu, đôi mắt như hạt đậu đen nhìn sang bên trái một chút, sau đó lại nhìn sang bên phải, đột nhiên nhảy xuống bãi cỏ, ngậm lấy một bông hồng dại nhỏ rồi bay lên không trung.
[Đừng buồn, anh sẽ tặng em một bông hồng nhỏ.]
Sự ấm áp đã khiến tâm trạng Triệu Hướng Vãn thả lỏng, cô lẩm bẩm một câu: “Không phải thật, không thích.”
Quý Chiêu nghe được lời nói của cô, thoảng ngẩn ngơ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play