"Đứa trẻ này Quý Chiêu, cô cũng rất thích. Người thì đẹp trai, vẽ cũng giỏi, rất có hồn. Nếu nó không nói chuyện, không mở miệng, thực sự rất dễ thương. Chỉ là... người ta bảo yêu đương là nói chuyện với nhau mà thành. Quý Chiêu mắc chứng tự kỷ từ nhỏ, ngay cả nói chuyện còn không biết, thì yêu đương thế nào được?"
Triệu Hướng Vãn khẽ cười: "Em có thể giao tiếp với anh ấy, cô đừng lo."
Chu Xảo Tú đột nhiên nhớ lại chuyện ở khách sạn Tứ Quý, khi đội trọng án cứu Quý Chiêu. Dù cô ấy không trực tiếp chứng kiến nhưng nghe Hứa Tung Lĩnh kể lại, không ai có thể làm cho Quý Chiêu bình tĩnh, nhưng Triệu Hướng Vãn thì có thể. Sau đó, Quý Cẩm Mậu mới đưa con trai vào làm họa sĩ chân dung ở cục hình sự, không chỉ vì cục an toàn mà còn vì Triệu Hướng Vãn có thể giao tiếp với Quý Chiêu.
Nghĩ kỹ lại, sự phản đối của mình có lý không nhỉ?
Chu Xảo Tú suy nghĩ một chút, cẩn thận hỏi câu thứ hai.
"Các em có thể giao tiếp, nhưng cậu ấy không thể bảo vệ em. Phụ nữ dịu dàng như nước, đàn ông vững chãi như núi, nếu hai người cùng xây dựng gia đình, đàn ông phải bảo vệ phụ nữ, gánh vác gia đình. Quý Chiêu giống như một đứa trẻ, còn cần em chăm sóc, thì làm sao bảo vệ em được?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT