Triệu Hướng Vãn nghe đến đây, đôi mắt phượng khẽ híp lại, cao giọng lớn tiếng: “Mười giờ đã ngủ rồi sao? Tôi nghe nói người lớn tuổi hay bị mất ngủ, e rằng ông Lương đây cũng không ngủ được đúng không?”
Năm nay Lương Thành Hồng mới vừa tròn năm mươi tuổi, nhưng bởi vì bị hói nên trông già hơn mấy người cùng tuổi vài tuổi, có lẽ bởi vì bị Nguỵ Thanh Uyển từ chối, thế nên ông ta rất ghét người khác nói ông ta lớn tuổi, vừa nghe thấy Triệu Hướng Vãn nói thế đã lập tức nổi nóng: “Cái cô cảnh sát này đúng là không lễ phép gì cả, tôi ngủ được hay không thì liên quan gì tới cô chứ?”
Triệu Hướng Vãn cũng không giận không vội: “Nếu không ngủ được, nói không chừng sẽ ra ngoài đi vòng vòng, có lẽ có thể gặp được Nguỵ Thanh Uyển nhỉ?”
Tim Lương Thành Hồng đập mạnh một cái: “Cô, cô có ý gì?” Ánh mắt của ông ta trợn to, cánh mũi nở ra, chân mày nhướng lên… đây là vẻ mặt sợ hãi.
Bây giờ Chu Phi Bằng đã được Triệu Hướng Vãn huấn luyện, lập tức nhận ra Lương Thành Hồng có vấn đề, mặt nhanh chóng trở nên nghiêm túc, nghiêm nghị quát lên: “Nói thật!”
Ánh mắt Lương Thành Hồng bắt đầu tan rã.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play