“Tìm thấy chưa?”
[Thấy rồi, hãy nhìn vào đôi mắt trước.] Quý Chiêu chỉ vào đôi mắt của Vũ Kiến Thiết và Vũ Như Liệt trên giấy.
[Nếu bố mẹ đều có mắt hai mí, thì con cái thường cũng có mắt hai mí. Nếu bố mẹ đều cao, thì con cái thường cũng cao. Còn về màu da, thường sẽ ở mức trung bình.]
Triệu Hướng Vãn nhớ đến một cuốn sách mà cô từng đọc, trong đó có nói về gen trội và gen lặn. Mắt một mí là di truyền lặn, mắt hai mí là di truyền trội. Tai to là di truyền trội, tai nhỏ là di truyền lặn. Còn về màu da của trẻ em thường tuân theo “quy tắc trung bình”, nếu một trong hai phụ huynh da trắng, còn người kia da đen, thì đứa trẻ sinh ra có khuynh hướng da “trung hòa”.
Ngoài ra, theo phân tích di truyền học, vì cha mẹ và anh chị em có các yếu tố di truyền tương đồng, nên đứa trẻ cũng có thể giống với cậu, dì hay chú bác.
Không có gì lạ khi Chu Như Lan và Vũ Như Hân nghi ngờ Vũ Kiến Thiết và Vũ Như Liệt là cha con ruột. Từ bức tranh mà Quý Chiêu vẽ, cả hai đều có khuôn mặt vuông, mắt hai mí, mắt to, mũi to và tai to. Ngoài trừ màu da, lông mày và hình dáng môi của Vũ Như Liệt thanh tú hơn, nhìn lướt qua hai người có đến sáu phần giống nhau.
Đây chẳng phải cũng là “lưới trời lồng lộng, tuy thưa mà khó lọt” sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play