“Kha Chi Huỷ, trước khi tới đây, tôi có hỏi đồng nghiệp đã phụ trách vụ án của Lục Thiên Tứ năm đó, nghe nói ở trong tù, biểu hiện của Lục Thiên Tứ rất tốt, đã được giảm án hai lần, sang tới đầu năm sau là có thể ra tù rồi. Trong thời điểm quan trọng thế này, bà lại lái xe tông tôi, rốt cuộc là bởi vì điều gì?”
Kha Chi Huỷ cúi đầu không nói gì, hai vai và cần cổ đều cứng đờ, thái độ vô cùng kháng cự.
Bị Triệu Hướng Vãn vạch trần trước nhiều người như thế, lại thêm Chu Như Lan đối chất trước mặt thế này, bức tường thành vững chắc trong lòng Kha Chi Huỷ vất vả xây dựng ầm ầm đổ sụp, thế giới nội tâm phơi bày trong đầu Triệu Hướng Vãn.
[Tại sao? Còn không phải vì con trai sao? Mày cho rằng vì sao Thiên Tứ có thể nhận được hai lần giảm án ở trong tù, được ưu ái khắp nơi? Còn không phải vì anh ta đến chào hỏi sao. Toà án xử nó sáu năm, nếu như thi hành án nghiêm túc, vậy thì khi được thả ra cũng đã ba mươi tuổi rồi. Sau khi anh ta đến chào hỏi, quả nhiên suôn sẻ cả đường, không tới ba năm là có thể được thả rồi. Người đó nói rằng, chỉ cần mình tông chết hoặc tông cho Chu Như Lan tàn phế, vậy thì sang năm Thiên Tứ có thể thuận lợi được thả ra, nếu không… sẽ khiến thằng bé chết một cách lặng lẽ trong tù.]
Anh ta? Anh ta này là ai?
Câu trả lời miêu tả sinh động.
Chu Như Lan lắc đầu một cái: “Bà nói bà hận tôi, cho nên lái xe tông tôi, lý do này hoàn toàn không có căn cứ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT