Chu Như Lan cười mỉa mai: "Chỉ có người ngu ngốc như em mới suy nghĩ như thế thôi, cái gì cũng không biết. Phó giám đốc Vũ ngày nào cũng giữ một khuôn mặt nghiêm nghị, về nhà như vào phòng thẩm vấn, ông ta có bao giờ thực sự lắng nghe mẹ nói gì không? Ông ta có bao giờ thực sự quan tâm mẹ không? Ông ta coi mẹ là vợ hay chỉ là người giúp việc?"
Uy quyền của Vũ Kiến Thiết trong nhà rất lớn, các con đều không dám phản kháng. Vũ Như Hân thường chỉ nũng nịu với Miêu Huệ, còn khi ba không có nhà thì cô ta lại thoải mái hơn. Trong lòng cô ta, ba là một người như ngọn núi vững chãi, trầm ổn, mạnh mẽ, đáng để dựa dẫm. Còn ba và mẹ có thân thiết hay không, cô ta không quan tâm. Đàn ông lo việc ngoài xã hội, đàn bà lo chuyện gia đình, phần lớn các gia đình đều có kết cấu như vậy. Chẳng lẽ chỉ vì chồng không nói chuyện mà vợ nhảy lầu tự tử sao? Vũ Như Hân lẩm bẩm: "Dù có như thế đi chăng nữa, mẹ cũng không có lý do gì để tự tử mà."
Chu Như Lan có tình cảm sâu đậm với Miêu Huệ hơn, cũng hiểu rõ mẹ mình hơn, cô ấy nhẹ giọng nói: "Em có biết mẹ cũng là cán bộ cấp phòng không? Mẹ cũng có sự nghiệp riêng của mình cơ mà? Để thành lập Trung tâm kỹ thuật hình sự, mẹ đã chạy đôn chạy đáo khắp nơi, cuối cùng cũng xây dựng được. Nhưng vì em phải thi đại học, em trai phải thi tốt nghiệp cấp hai, mẹ đã từ bỏ vị trí giám đốc, cam tâm làm người hùng thầm lặng."
Vũ Như Hân vẫn chưa hiểu rõ: "Ôi trời, làm giám đốc hay không thì có gì quan trọng? Nhà mình đã có một Phó giám đốc sở rồi, còn cần gì chức giám đốc trung tâm kỹ thuật nữa? Mẹ vốn không quan tâm đến hư danh, mẹ sẽ không vì chuyện nhỏ này mà nghĩ quẩn đâu."
Chu Như Lan gật đầu: "Phải, đây là chuyện nhỏ."
Cô ấy ngừng một chút rồi tiếp tục: "Nhớ lại lúc em trai học xong tiểu học, mẹ nói muốn cho thằng bé học cùng em ở trường Trung học Kim Liên Hồ, cùng nhau đi học về mỗi ngày, nhưng ba lại bảo con trai cần độc lập, nhất quyết gửi nó vào trường nội trú tốt nhất, trường Trung học Chí Viễn. Học phí trường Chí Viễn mỗi năm ba nghìn, em còn nhớ không?"
Vũ Như Hân bĩu môi: "Tất nhiên em nhớ. Lúc đó em đã khó chịu rồi, tại sao chị em mình học trường Trung học Kim Liên Hồ mà em trai lại được học trường Chí Viễn tốn kém như thế? Nhưng mà... chuyện này cũng là chuyện nhỏ thôi, dù sao em trai là con trai, học nội trú thì học nội trú thôi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT