Phùng Lị Lị nghe thấy lửa lan đến mình thì lập tức phủ nhận: “Việc này không liên quan gì đến tôi.”
Triệu Hướng Vãn liếc nhìn cô một cái: “Tôi cũng nghĩ không phải cô. Nhìn cô là biết thuộc kiểu người rất giỏi học, chăm chỉ và nỗ lực rồi. Hồi đó những ai đạt học bổng du học đều là người xuất sắc cả, làm sao phải đầu độc hại bạn cùng phòng được chứ?”
Phải nói rằng, với khả năng đọc tâm lý, nếu Triệu Hướng Vãn muốn nịnh nọt ai, thì chắc chắn sẽ khiến đối phương cảm thấy thoải mái đến từng lỗ chân lông, nội tạng thư thái vô cùng.
Chỉ có hai chữ để diễn tả: Sảng khoái!
Phùng Lị Lị tự hào nhất về sự nỗ lực, vươn lên và tinh thần tự lập của mình, càng nhìn Triệu Hướng Vãn càng thấy vừa mắt, liền mở lời: “Cô em, có phải em không thích làm cảnh sát không?”
Triệu Hướng Vãn cười ngại ngùng: “Chị nhìn ra rồi à? Là bố em bắt em làm cảnh sát, nói công việc ổn định, chứ thực ra em chẳng thích chút nào.”
Phùng Lị Lị nói: “Tôi có mở một công ty thiết kế kiến trúc, hay là em về làm thư ký cho tôi đi? Mỗi tháng tôi trả em sáu trăm.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play