Hứa Tung Lĩnh nói: "Ở bệnh viện đã có Hà Minh Ngọc và vài người khác canh chừng. Tôi đưa em đi đón Quý Chiêu. May mà Chu Phi Bằng có nền tảng thể chất tốt, nên thoát được giữa đường. Kẻ cướp xe là hai người phụ nữ. Để Quý Chiêu vẽ lại chân dung xong thì chúng ta sẽ bắt đầu tìm kiếm toàn thành phố ngay trong đêm!"
Triệu Hướng Vãn gật đầu: "Được!"
Không khó hiểu khi tối muộn vẫn đến tìm cô, hoá ra là cần đến Quý Chiêu. Dù bây giờ Quý Chiêu đã cởi mở hơn một chút nhưng vẫn chịu không giao tiếp với người khác, chỉ nghe lời một mình Triệu Hướng Vãn. Nên nếu muốn vẽ chân dung thì nhất định cần Triệu Hướng Vãn làm cầu nối mới có thể truyền đạt chính xác.
Cánh cổng sắt từ từ mở ra, biệt thự rộng lớn của nhà họ Quý vô cùng tráng lệ, nhưng chẳng ai còn tâm trạng để ngắm nhìn.
Quý Cẩm Mậu bình thường rất nghiêm khắc với Quý Chiêu, nhưng chỉ cần có Triệu Hướng Vãn thì ông ấy rất yên tâm. Ông ấy đích thân dẫn Quý Chiêu từ phòng vẽ ra, đưa lên xe của Hứa Tung Lĩnh.
Quý Chiêu đeo cặp vẽ, ngồi nghiêm chỉnh bên cạnh Triệu Hướng Vãn. Ban đầu anh nghĩ rằng sau Chủ nhật thì phải đợi đến chiều thứ Năm mới được gặp lại cô, không ngờ bây giờ mới thứ Hai mà đã được gặp, trong mắt anh ánh lên niềm vui.
Không cần Quý Chiêu nói ra, chỉ cần lại gần là những hình ảnh trong tâm trí của anh sẽ hiện lên trong đầu Triệu Hướng Vãn. Nắng ấm rực rỡ, đồng cỏ mênh mông phủ đầy tuyết trắng dần hé lộ những thảm cỏ xanh, chim sơn ca hót líu lo trên cành, thế giới vốn vắng lặng bỗng chốc ngập tràn sức sống.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play