Mặt Đặng Tuyết Dân trắng bệch, cái chân lành lặn của hắn ta run rẩy như đang bị rãnh xay lúa giã, nếu không phải do Thi Tất Thắng giữ chặt cánh tay, có lẽ hắn ta đã ngã khuỵu xuống đất.
Đặng Mãn Căn cũng không ngờ rằng con trai mình lại đào một cái hố dưới sàn nhà, ông ta tay run lẩy bẩy, ngồi phịch xuống mép giường đất, mặt không còn chút máu, lẩm bẩm: “Ông trời ơi, ông trời ơi...”
Triệu Hướng Vãn cúi xuống gọi thử: “Em Dao? Em Dao?"
Triệu Trường Canh và Triệu Trường Hưng cũng phản ứng lại, cùng nhau dọn cái rương chắn miệng hố sang một bên, quỳ xuống đất hét lớn: “Bé Dao...Bé Dao..."
Lần theo cái thang gỗ bên trong hố xuống đến đáy, cảnh tượng trong hố đập vào mắt khiến ngay cả người đã quen nhìn những cảnh tượng thê thảm như Thi Tất Thắng cũng không nỡ quay đầu lại nhìn.
Bức tường đất lỗ chỗ, trong cái hầm tối tăm chỉ có một chiếc giường đất, trên đó bừa bộn trải những đồ dùng trên giường. Triệu Thanh Dao được quấn trong một chiếc chăn bông dày, sắc mặt trắng bệch, gầy trơ xương. Trên vỏ chăn đầy vết máu, bẩn thỉu vô cùng, góc tường có một cái bô, mùi thể dịch, mùi máu tanh và mùi phân nước tiểu hòa quyện vào nhau, khiến người ta muốn nôn mửa.
Triệu Trường Canh bò lên miệng hố lo lắng gọi lớn: “Bé Dao? Bé Dao? Con không sao chứ?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play