Đợt này có loại áo Hồ bào đang rất thịnh hành ở kinh đô.
Dương Thành chốn heo hút, ít nhất cũng phải nửa năm một năm sau mới phổ biến đến tận đây, song nhờ có hôn lễ của Văn Tú, đông người qua lại đón dâu nên chẳng mấy chốc kiểu áo đó đã truyền tới Dương Thành.
Đã năng qua lại với các phu nhân thì không thể không theo số đông, vậy là Tiểu Thất cũng làm hai bộ, một bộ cho hắn. Hồi đầu hắn không chịu, nhưng có dạo dầm mưa ướt nên đành mặc tạm một lần, thế là về sau mặc luôn, bảo là tiện lợi.
Tiểu Thất cho rằng Hồ bào mặc trên người hắn càng khiến thân hình thêm cao, chân cũng dài. Lúc xưa không hay để ý diện mạo của hắn, có nhẽ do đã có Nguyên Nhâm bảnh bao chắn đằng trước – Nguyên Nhâm điển trai thật, nhưng không rõ vì đâu mà khi đứng với hắn thì Nguyên Nhâm lại trông nữ tính hơn, ý nàng không phải là hành vi của Nguyên Nhâm nữ tính, huynh ấy là kiểu nam tính rất bình thường, nhưng hễ đứng với hắn là lại kém xa.
Lần mới gặp, nàng thường cảm thấy xung quanh hắn có luồng khí đen, về sau tiếp xúc nhiều mới dần hiểu, đó gọi là sát khí. Có thể vì chinh chiến nơi sa trường quá lâu, nếu hắn không cố ghì lại thì luồng sát khí đó có thể khiến người ta thối bước.
Có bận nàng đến Vạn phủ làm khách, đúng lúc hắn đang ở phủ Đô hộ nên thuận đường đến đón nàng, trên đường về, một gã cắc ké uống say tưởng xe ngựa nhà họ là phú hộ bình thường – đó là cỗ xe mới, chưa gắn gia huy, thế là gã nằm vật chắn ngang trước xe, nhưng hắn chỉ vừa xốc rèm lên liếc đối phương thì gã đã lồm cồm bò dậy ngay, không dám ăn vạ nữa.
Sau chuyện đó, nàng bắt đầu để ý đến ánh mắt của hắn, thậm chí là nét mặt. Càng nhìn càng thấy ánh mắt hắn rất thú vị, trái ngược với gương mặt quanh năm không biểu cảm, trong đôi mắt hắn ẩn chứa muôn sắc muôn vẻ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT