Tiểu Thất phớt lờ hắn một ngày một đêm vì chuyện học cưỡi ngựa, thực sự tức không chịu nổi, nàng không yêu cầu hắn phải biết thương hoa tiếc ngọc như chồng nhà người ta, nhưng chí ít cũng nên biết nam nữ hữu biệt là gì chứ? Lý nào lại dạy nàng như dạy binh lính dưới trướng hắn như thế? Ngày thứ hai đến suối nước nóng, Hà phu nhân phái người đến gửi thiệp cho Tiểu Thất mời nàng sang uống trà, lại cho người chuẩn bị hoa quả tươi rói quý hiếm trong mùa này.
Biết nàng ta định làm gì, Tiểu Thất “ngạc nhiên” hỏi hoa quả có được từ đâu, chỉ thấy Hà phu nhân cầm khăn lau môi, mím miệng lại, cười vẻ e thẹn lẫn đắc ý. Thị thiếp ở Hà phủ ngồi bên tiếp lời, nói là Hà đại nhân cho người cố ý đem từ quan nội về, vì Hà phu nhân không quen ăn những thứ bên kia.
Đấy chính là chênh lệch!
Nhìn thê thiếp Hà gia khoe khoang đến trưa, Tiểu Thất thấy mệt, thán mấy câu ngưỡng mộ rồi dẫn người về, hôm qua tập cưỡi ngựa cả một ngày, nàng thực sự mệt chịu không nổi, chẳng thiết ăn uống đã đi ngủ luôn.
Đến lúc tỉnh thì trời đã tối, đẩy cửa ra, bên ngoài lất phất tuyết rơi, tụi Hồng Phất đang treo đèn lên góc mái hiên.
“Nương tử dậy rồi ạ?” Hồng Phất nhìn về phía cửa.
Tiểu Thất đáp một tiếng, rồi lại hỏi, “Đã đưa bữa tối đến tiền viện chưa?” Hôm nay Hà Ứng Kiền đến tìm hắn có chuyện, cả cơm trưa cũng ăn ở viện trước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT