Diêu Tiểu Cải vừa nói như thế, Tam Tam nhịn không được phì cười một tiếng, Dương Bắc Kinh và Diêu Tiểu Đông cũng âm thầm bật cười, tiểu Tứ bên cạnh đã không bưng nổi chén cơm, bật cười ha hả rồi.
Diêu Tiểu Cải nói xong, bản thân lại không hề cười, thong thả ung dung ăn cơm của mình.
Trên mặt Diêu Liên Phát lập tức xấu hổ, đanh mặt nói: “Sao có thể giống như các con nói? Người nào không có lúc nhất thời cần dùng gấp? Người nào không có bạn bè người thân?”
“Cha, con không nói không cho mượn.” Diêu Tam Tam bưng chén cơm lên tiếp tục ăn, lạnh nhạt nói: “Không phải chú ba muốn mua máy cày sao? Con không thể cho chú ấy mượn bốn ngàn đồng, chú ấy không thể trông cậy toàn bộ vào đi mượn, nhà chú ấy phải tự giải quyết một nửa, con cho chú ấy mượn hai ngàn đồng, ngày mai con sẽ giao tiền cho cha, tùy cha nói sao với chú ấy thì nói. Chỉ có điều nếu hai ngàn đồng này chú ấy không trả lại, lại còn tới vay tiền, vậy không có lần sau đâu. Đến lúc đó cho dù chú ba lấy lý do gì vay tiền, cha cũng đừng mở miệng với con, mở miệng con cũng sẽ không để ý, cha xem được không?”
Diêu Liên Phát suy nghĩ một chút, gật đầu đồng ý.
Bạn cho rằng vậy đã xong chưa? Diêu Liên Phát vừa mới giao hai ngàn đồng cho chú ba Diêu không được mấy ngày, ngày hai mươi tám tháng chạp, thím hai Diêu đã tới vay tiền rồi, nói Đại Văn muốn kết hôn. Suốt hai năm này Đại Văn chọn chọn lựa lựa, cô gái anh có thể nhìn trúng, người ta lại không nhìn trúng anh, có thể nhìn trúng anh, anh lại không hài lòng, cứ như vậy cao không tới, hôm nay cuối cùng chọn trúng một cô gái tiểu Quan trong thôn.
Nghe xem thím hai Diêu nói như thế nào?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play