Tại sao mình lại không nhận nhộng ve để kiếm tiền nhỉ? Diêu Tam Tam nảy sinh ý tưởng thu mua nhộng ve để kiếm tiền.
Hiện nay bất luận là thành thị hay nông thôn, người ta càng ngày càng thích ăn những thứ hoàn toàn thiên nhiên, hay những thứ hoang dại, loại nhộng ve nhỏ bé này, người bán hàng rong mỗi lúc trời tối lại đến đầu thôn thu mua đến nửa đêm, nếu không kiếm được tiền thì ai lại làm?
Làm ra tiền là điều nhất định rồi, nhưng mà kiếm tiền đâu có dễ như vậy! Điều trước mắt mà Diêu Tam Tam khó xử, chủ yếu là vấn đề đường đi nước bước, cô muốn làm công việc buôn bán hai đầu, vậy đầu còn lại ở đâu? Mua rồi đi bán ở đâu? Lời bao nhiêu? Nhộng ve không phải lương thực, để lâu nó sẽ đen đi rồi hư thối, những việc này mà không lo liệu ổn thỏa trước, thì cứ chờ lỗ vốn đi!
Diêu Tam Tam nghĩ, chỉ dựa vào quán ăn địa phương, nhất định là không tiêu thụ hết số nhộng ve kia, nhưng mà, cô vẫn có thể theo Dương Bắc Kinh hỏi thăm một chút, dù sao anh ấy cũng biết nhiều hơn cô.
Sáng sớm hôm sau Diêu Tam Tam liền chạy lên trên trấn, cô vừa vào quán ăn vặt tiện lợi, đã nhìn thấy Dương Quảng Châu đang ngồi bên bàn ăn cơm, Diêu Tam Tam chào hỏi anh ta: “Anh Dương, ăn sớm!”.
Thấy Diêu Tam Tam bước vào, Dương Quảng Châu cười, gọi với vào phòng bếp: “Bắc Kinh, người bạn nhỏ đến rồi nè”.
Một tiếng người bạn nhỏ, khiến Diêu Tam Tam có chút lúng túng, dẫu có tính theo hiện tại thì cô cũng mười hai tuổi rồi có được hay không? Sắp lên Trung học rồi!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play