"Vậy em nói phải làm sao?" Diêu Tiểu Đông cắn môi hỏi.
"Theo em, ngày mai ba chị em mình tới tìm thím ba đi!"
"Tìm thím ba?" Diêu Tiểu Cải chần chờ một chút mới nói, "Dù sao thím ba cũng không phải là Vương lưu manh, em cũng không thể lấy lưỡi hái c.h.é.m bà ta, cái miệng kia của bà ta, em nói cũng nói không lại, mắng cũng mắng không lại, nếu thật đổ bể ra, bà ta chạy ra ngoài đổi trắng thay đen, không biết sẽ nói hươu nói vượn thế nào, người ngoài không biết chuyện bên trong, ầm ĩ ra cũng khó coi. Bà ta là bề trên, ba đứa nhóc chúng mình, làm sao làm khó được bà ta?"
"Mình không chém, cũng không mắng bà ta." Đôi mắt đen láy của Diêu Tam Tam vụt sáng, khẽ nhăn đôi mày xinh xắn, suy nghĩ một chút, chợt bật cười.
"Chị hai chị ba, sáng sớm ngày mai chúng ta cùng nhau đi, hai người nhìn em, em làm thế nào thì hai người làm thế ấy. Em có biện pháp, em cũng không tin, cọ không ngã bà ta!".
(*)Cọ: ý là quấy rầy
"Em lại nghĩ ra trò gì mới nữa vậy? Được không đó?"
"Ài, chị nghe em một lần thôi." Diêu Tam Tam thầm tính toán, cha mẹ họ mới đi, Vương Tiểu Mãng đã tới rồi, nếu nói thím ba không để lộ, có ai tin được?
Ba đứa nhóc tụi cô, khởi binh vấn tội? Phân rõ phải trái với và ta? Đâu có dễ dàng như vậy! Đừng nói sau lưng thím ba còn có chú ba sợ vợ, còn cả Diêu lão nãi thiên vị nữa.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT