Trần Thâm nghiêng người, lao thẳng vào lưới roi đồng thời tung chưởng khiến bóng roi tản ra hai bên, sau đó tung chưởng mạnh vào ngực Kim Xương.
Chiêu thức hắn dùng là “Minh già nổi trống”, ra tay cực nhanh, nhanh như gió. Kim Xương lúc này xoay roi tự cứu đã muộn, đành giơ tay trái lên che trước ngực để đỡ chưởng lực của Trần Thâm.
“Rầm!”
Một tiếng trầm vang, Kim Xương liên tiếp lùi mấy bước, lưng đập mạnh vào tường, nội tức cuộn trào, khóe môi tràn máu tươi, roi dài trong tay cũng rơi xuống đất.
Trần Thâm nhẹ nhàng lùi lại, mỉm cười chắp tay: “Đa tạ.”
Hai người từ lúc giao đấu đến khi phân thắng bại chỉ trong chốc lát. Vì Kim Xương vừa mới giao đấu một trận, Kim Vương Tôn đã chuẩn bị tâm lý cho việc nghĩa tử sẽ thua cuộc nên chỉ nhíu mày, không nói gì nhiều.
Đến lúc này, Nam Gia Bảo, Hàn Sơn phái và Kim Tiên Hội đều đã cử người giao đấu. Phó bảo chủ Chu Thần thấy vậy, nói rằng Hàn Sơn phái chỉ có hai đệ tử, so với hai môn phái còn lại thì không công bằng. Chi bằng để Trần Thâm nghỉ ngơi một lát, đợi Kim Tiên Hội và Nam Gia Bảo tỷ thí xong rồi đấu với người thắng, chẳng phải quang minh chính đại hơn sao?
Chu Thần không đợi Kim Vương Tôn lên tiếng, lại nói: “Kim hội chủ tuy không để lời người khác vào tai, nhưng chúng ta đều là người trong giới bạch đạo, nếu lấy mạnh hiếp yếu, e rằng trong lòng sẽ không yên.”
Vạn Vượng Đức cũng phụ họa: “Đúng vậy, chúng ta làm ăn buôn bán, nếu cứ lừa lọc người khác thì còn buôn bán gì nữa, để gười ta biết tiếng xấu, sau này cũng không đến cửa hàng của các hạ nữa đâu.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT