Sau bữa trưa thanh đạm, Ngụy Dương say giấc trên chiếc giường thân thuộc hằng ngày.
Lam Trình Tranh sau khi chắc chắn Ngụy Dương đã ngủ say, liền nhanh chóng bước ra khỏi phòng, thật khẽ khép chặt cửa lại.
Ngụy Dương mở choàng mắt, tỉnh dậy, nghĩ thầm: “Đồ đáng ghét, đi đâu vậy chứ? Mờ mờ ám ám.”
Với hành vi mờ ám của Lam Trình Tranh, hắn đã hoàn toàn thu hút được sự tò mò trong lòng Ngụy Dương trổi dậy.
Lam Trình Tranh đinh ninh Ngụy Dương đã ngủ say, nhẹ nhàng từ tốn đi thật khẽ đến cuối dãy hành lang dài đằng đẳng của Tuyệt Tình điện rồi quẹo sang một ngã rẽ phía bên trái.
“Đến rồi sao? Tôn thượng…À không, Lam Trình Tranh thượng tiên, huynh càng ngày càng chậm chạp.”
Lam Trình Tranh nhìn chàng trai đang ngồi cạnh bàn trà, cười giễu cợt: “Thế tôn, ngươi đừng quên bản thân ngươi đang trốn việc chính sự, vui đùa với mỹ nam.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play