Hai người đùa bỡn vui vẻ với nhau cho đến mãi tối, đến khi những ngôi nhà xung quanh đã đóng cửa tắt đèn.
Ngụy Dương dụi dụi mắt nhìn Bạc Tự Ngự giọng ngái ngủ: “Em buồn ngủ rồi, không giỡn nữa, đi ngủ đi.”
Bạc Tự Ngự vuốt ve gương mặt đáng yêu của Ngụy Dương, giọng nuông chiều: “Được rồi, vợ anh buồn ngủ rồi, anh ngủ cùng em.”
Ngụy Dương ngã xuống giường, thở dài một tiếng, cất giọng thúc giục: “Mau nằm xuống.”
Bạc Tự Ngự ngoan ngoãn nghe lời nằm xuống bên cạnh Ngụy Dương, quay sang ôm cứng lấy người cậu, thủ thỉ: “Vợ yêu ngủ ngon.”
Ngụy Dương nào yên phận để Bạc Tự Ngự chiếm tiện nghi của mình như thế, trêu anh: “Chắc gì sau này em sẽ cưới anh? Một tiếng vợ yêu, hai tiếng vợ yêu ngọt ngào thế?”
Bạc Tự Ngự lần nữa tủi thân: “Em là của anh mà, em là vợ của anh, là của anh, em phải cưới anh.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT