Càng nghĩ, da đầu Ngụy Dương càng tê dại, cậu lén nhích xa khỏi l*иg ngực Bạc Tự Ngự một chút, cố ép mình đừng nghĩ về nó nữa. Cậu cho rằng động tác của mình rất khẽ, sẽ không khiến anh chú ý, nhưng vừa tách khỏi Bạc Tự Ngự vài giây, nửa người trên của hắn đã nghiêng đến ôm cậu vào lòng lần nữa.
“Sao lại chạy?” - Bạc Tự Ngự hạ giọng hỏi.
“Anh đã nói, nếu em không muốn, chúng ta sẽ không làm, lúc nào cũng vậy.”
Bạc Tự Ngự dịu dàng rằng.
“Bất kể đang yêu đương hẹn hò hay đã kết hôn. Chỉ cần em không muốn, dùng tay giúp anh là được.”
Với hắn, điều quan trọng nhất là có Ngụy Dương bầu bạn, được Ngụy Dương yêu thương thật lòng, dành trọn tấm lòng cho nhau.
Tuy anh thèm khát được rót tin tức tố của mình vào cơ thể Ngụy Dương cả ngày dài lẫn đêm thâu, nhưng hễ nghĩ tới việc cậu sẽ sợ mình, muốn rời khỏi mình thì lại như bị một gáo nước lạnh trút từ đầu xuống chân, dập tắt ngọn lửa cháy bỏng và bẩn thỉu trong lòng anh. Anh không thể thực hiện bất kỳ hành vi nào khiến Ngụy Dương ghét mình, muốn rời khỏi mình chỉ vì để thỏa mãn ham muốn xá© ŧᏂịŧ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play