Cậu là vầng trăng sáng mà anh hằng khát khao và trân trọng, chẳng tài nào với tới được, chỉ biết lẳng lặng đứng cạnh ngắm nhìn. Anh vừa canh me vừa rình rập cậu, sợ rằng ai đó sẽ phát hiện báu vật của mình rồi đến tranh giành với mình, nhưng nào ngờ, nay đây vầng trăng ấy lại tự tiến về phía anh. Trái tim luôn lơ lửng giữa trời bỗng được đáp xuống thật nhẹ nhàng. Thế giới xung quanh và chuyện đang xảy ra trước mắt như một quả bóng hơi căng phồng vậy, chỉ cần đâm nhẹ sẽ nổ tung và phá bĩnh giấc mơ đẹp đẽ.
Bạc Tự Ngự hôn lên từng milimet trên đôi môi ấy rồi ngẩng đầu xin phép.
“Được hôn chỗ khác không?”
Hàng mi dài nhẹ run, Ngụy Dương nhìn Bạc Tự Ngự, giọng thật khẽ.
“…Muốn hôn chỗ nào?”
Bạc Tự Ngự không đáp, dùng hành động thay thế lời nói.
Ngụy Dương nằm ngửa nhìn trần nhà trắng, cảm nhận đôi môi nóng bỏng đang dịch chuyển dần xuống cổ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play