Lục Ninh vẫn cúi đầu, giọng cậu ta tuy nhỏ nhưng đầy quyết tâm.
“Cậu có thể không cho mình bất cứ vị trí nào bên cạnh cậu, thi thoảng để mình đến gần cậu hơn là được, mình sẽ giấu thật kỹ, không để cậu ấy phát hiện đâu.”
Dường như cảm thấy quá nhục nhã khi một Omega như Lục Ninh phải thốt ra những lời này, khiến hai tai cậu ta cũng ửng màu đỏ nhạt.
Đây là một Omega chịu hạ mình và quỵ lụy, mong mỏi sẽ được người mình thích nhìn thoáng qua dù chỉ một lần mà thôi, thậm chí cậu ta còn không ngăn cản người mình thích theo đuổi tình yêu.
Có Alpha nào mà không rung động trước một Omega như thế chứ?
Lục Ninh nghĩ thế đấy, cậu ta cúi đầu, nhích một bước thật nhỏ về phía Bạc Tự Ngự. Chỉ cần cậu ta tiếp cận được, thì mọi thứ sẽ trở nên dễ dàng. Nhưng Lục Ninh không đạt được mục đích, bởi Bạc Tự Ngự lùi tận mấy bước ra sau, kéo giãn khoảng cách giữa hai người.
Lục Ninh ngẩng đầu, khuôn mặt Bạc Tự Ngự bấy giờ vẫn vô cảm, còn hơi xa cách: “Đừng tới gần vậy, cậu rút lại tin tức tố của mình đi, đừng để nó bám lên người tôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT