Buổi chiều thu hôm ấy, Ngụy Dương y cùng Hoằng Lịch hắn cùng nhau đi dạo, đi những nơi mà đêm hôm trước chưa kịp đi. Bước những bước đều đều trên con đường làng dài và rộng. Hai cậu nhóc nhỏ đi, đi thật lâu, không biết đã trôi qua biết bao nhiêu lâu rồi. Trong khoảng thời gian mà hai người họ đang tung tăng vui vẻ, nắm tay nhau cùng nhau từ từ dạo khắp phố phường, Tiết thị vệ bị Hoằng Lịch và Ngụy Dương bỏ lại quán trọ không dám đi theo chỉ vì vương gia muốn có không gian riêng của hai người. Tiết thị vệ lòng thầm nghĩ…
Vương gia, vương phi đúng thật là quá tàn nhẫn mà, huhu…mình cũng thật là quá đáng thương đi.
Tiết thị vệ anh lúc này cũng vì quá nhàm chán, không có việc gì làm nên đành bước chân ra ngoài đi tìm thú vui riêng của mình. Mặc dù gọi là thú vui cho ‘sang’ vậy thôi nhưng nói thẳng toẹt ra cũng chẳng phải là thứ gì quá hay ho đâu, cũng chỉ là ra ngoài xem có gì không để múa vài đường võ đạo thôi.
Đi trên đường được một lúc anh nghe thấy tiếng động phát ra từ trong một con hẻm nhỏ, chân nhanh hơn não, chưa kịp suy nghĩ gì đã nhanh chóng quẹo vào trong con hẻm nhỏ ấy hóng chuyện rồi.
“Lần sau gặp ông cảm phiền né giúp!”
Cậu trai da trắng, dáng nhỏ nhỏ nhìn như công tử nọ đang đánh cho hai tên cao to, vạm vỡ một trận no. Đấm một cái…hai cái…rồi lại mười cái, mười cú đấm như trời giáng xuống, hai tên trông có vẻ là người xấu ấy ôm mặt mà khóc lóc cầu xin. Hai bọn chúng quỳ xuống ôm lấy đùi cậu trai nọ, vứt hết liêm sỉ mà cầu xin, van nài tha thứ.
“Mau…biến, lần sau gặp ông đây thì né xa ra chút là được rồi. Mau buông tay thúi ra khỏi cặp đùi vàng của ông!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play