Một hồi sau, Hoằng Lịch hắn khóc lóc ‘nức đá bể tường’ Ngụy Dương cũng đành phải tha thứ cho hắn vì bảo vệ cho đôi tai nhỏ của mình, y sợ rằng chỉ nghe thêm một lúc tai của y sẽ rụng mất.
“Không giận ngài nữa, mau nín đi.”
Hắn nghe vậy mặt liền thay đổi ba trăm sáu mươi độ tươi tỉnh hẳn lên, trước đó còn nước mắt nước mũi ròng ròng bây giờ liền phủi sạch chẳng còn sót lại chút nào, cứ như hắn vẫn luôn tươi cười suốt quãng đường vậy. Tự hỏi nếu hắn sinh ra ở thời hiện đại có phải sẽ trở thành ảnh đế không? Với tài năng tiềm ẩn này không được nhận giải ảnh đế xuất sắc của năm cũng đúng là uổng quá mà, tuột mất một tài năng trẻ tuổi rồi.
“Hì, Dương Dương không giận ta nữa. Ta thích ngươi nhất luôn.”
“Ngài chỉ được cái dẻo miệng thôi, nói thêm câu nữa lại giận ngài.”
“Ừm…Vậy…ngươi đã đói chưa?”
“Bây giờ cũng có chút chút.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play