Tiếng xe ngựa lộc cộc lộc cộc đi trên đường, y nhìn tên nhóc mười một tuổi đang dựa vào người mình ngủ rồi nở một nụ cười. Nhìn hắn một lúc y chợt nhận ra mình hình như đã quên đi thứ gì đó rất quan trọng thì phải. À phải rồi, chính là cái hệ thống chết tiệt đó, cái hệ thống đã đem cậu đến đây…
Không biết ‘Ngự’ đâu rồi nhỉ? Haizz, hệ thống gì mà chán ghê cơ, kí khế ước xong nói được vài câu rồi biến đi mất tiêu. Đúng là hệ thống vô định mà, cứ lúc ẩn lúc hiện mới chịu cơ chứ! Thôi thì cứ gạt qua một bên đi. Bây giờ, vấn đề chính mình cần quan tâm là chết sao cho hợp lí một tí, bệnh chết thì nhanh quá cũng không được ít nhất cũng phải được nửa tháng hay một tháng gì đó mới gọi là vì bệnh mà chết, chỉ vỏn vẹn vài ngày ngắn ngủi thì chết do độc dược vẫn là hợp lí hơn nhiều phần đó. Hệ thống vô định đó bây giờ có tích sự rồi a.
[“Ngự, bây giờ có việc cho cậu làm rồi đấy.”]
“Việc gì vậy kí chủ đại nhân?”
[“Chỉnh cho tôi chết vì độc dược, bệnh không hợp lí lắm.”]
“Cái này thì đơn giản, vậy kí chủ muốn chết vì loại độc nào?”
“Đau đớn mà chết hay sao?”
[“Nhẹ nhàng và nhanh nhất.”]
[“Tốt nhất là không có cơ hội cứu sống, tôi không muốn trước khi chết nhìn nhóc con này khóc lóc đâu. Sẽ rất phiền phức.”]
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT