Ngụy Dương cố vươn người, theo quán tính mà dụi dụi vào người Mặc Ỷ, cầu khẩn: “Mặc Ỷ, ta muốn nhìn thấy ngươi, cởi ra cho ta nhé?”
“Không, ngươi, đừng hòng rời khỏi ta.”
Không thể ngăn lại những suy nghĩ khiến tâm trạng anh càng thêm tồi tệ. Mặc Ỷ nhắm nghiền mắt, anh đau đớn khôn nguôi, từng dòng huyết lệ chảy ra nơi khóe mắt cay cay. Mũi anh sụt sùi, thở dài một tiếng rồi mở mắt ra nhìn cậu, hai dòng huyết lệ không ngừng chảy xuống.
“Tách tách” hai dòng huyết lệ chảy dài trên má, từng giọt từng giọt đua nhau rơi xuống cánh tay cậu.
“Ngươi khóc?” - Vừa hỏi, cậu vừa đưa thứ chất lỏng kia trên miệng thử nghiệm. Thứ chất lỏng kia tanh tanh lại dính dính, nhưng lại ngọt đến kì lạ. Đây hoàn toàn không phải nước mắt. Nó…nó y hệt như máu vậy. Không! Không phải y hệt mà là chắc chắn, thứ chất lỏng dinh dính trên tay cậu chắc chắn là máu!
Ngụy Dương không khỏi hốt hoảng, hoảng loạng hỏi vồ vập: “Mặc Ỷ! Máu trên tay ta từ đâu mà có! Mau cởi cái khăn chết tiệt này ra cho ta! Mau lên!”
“…” Mặc Ỷ im bặt, mọi hoạt động đều ngưng lại, không gian xung quanh như ngừng động.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play