“Ai, ngoan”.
Tiểu nha đầu này, nếu là cô không đáp ứng là cứ kêu mãi thế này, kêu đến khi nào cô đáp ứng mới thôi, cái này gọi là cố chấp, không biết giống ai nữa!
Theo thứ tự các anh chị em trong nhà thì căn cứ vào ngày giờ sinh thực tế của bọn nhỏ, không bắt buộc nhất thiết con trai phải là anh cả. Chị cả Căn Hoa, anh hai là Căn Bảo, chị ba là Vệ Hồng, còn anh tư là Vệ Đông.
Đối với một người có giọng nói to nhất, vóc dáng cao nhất như Vệ Đông mà nói, thì nói không tiếp thu được chính mình cư nhiên chỉ là em trai nhỏ nên vài ngày nay cứ cằn nhằn, còn trách mẹ nó vì sao không xếp theo chiều cao và sự gan dạ chứ, trong một thời gian dài nó đã quen với thói quen uy lực của một đại ca nha.
“Mẹ”. Tiểu nha đầu túm lấy quần áo cô, “Mẹ”.
“Sao đây?”
Tiểu nha đầu chỉ tay vào cách đó không xa, “Mẹ, hoa hoa”.
Đó là mấy cây nấm nhỏ màu hồng phấn nở ra như một cái ô nhỏ, cái mũ nấm phía trên vẫn hoàn toàn chưa nở xòe ra, dưới là một “cán ô” hết sức đẹp, khó trách tiểu nha đầu coi đó là hoa. Tỉnh Thạch Lan chủ yếu dựa vào núi để ăn, mùa hè trong núi nhiều nhất chính là nấm, mộc nhĩ, nấm tuyết và một số loại thổ sản rừng linh tinh.
Bất quá, dân gian có câu, nấm càng đẹp chính là nấm độc, giống như loại màu hồng phấn này, ngay cả côn trùng cũng không dám bu vào, nhất định là nấm độc. “Có độc, không thể ăn được, tiểu Ô Ô của chúng ta muốn ăn nấm, mẹ sẽ tìm cái khác cho a”.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT