“Cháu về đi,” không nói “về trước,” cũng không nói “có tin tức sẽ thông báo”… Tâm tư của bậc trưởng bối không dám đoán bừa.
Cô nhẹ nhàng lui ra khỏi thư phòng, khép cửa lại, không dám nán lại lâu. Xuống lầu chào hỏi chị Trương rồi rời đi.
Ngay cả với ông Vương, người mà cô vẫn cho rằng có chút giao tình còn như thế thì với những ông lớn khác như ông Lưu thì thế nào? Vệ Mạnh Hỉ cảm thấy không khả quan lắm.
Hơn nữa, khi ông Vương chưa đưa ra câu trả lời rõ ràng là đồng ý hay từ chối, nếu cô còn đi nhờ vả người khác, sẽ phạm phải điều tối kỵ. Cô lấy chiếc điện thoại lớn của mình ra gọi cho An Hoa:
“Lái xe qua đây đi.”
Ngồi lên xe, trong lòng Vệ Mạnh Hỉ như có tảng đá lớn đè nặng. Tâm tư của những người ở trên cao thật khó đoán. Đã lâu rồi cô không phải đoán ý như vậy, bởi gần mười năm nay, người khác nhờ cậy cô còn nhiều hơn. Ngay cả cục trưởng Thang ở Bộ Thương mại trước đây cũng là người thường xuyên chủ động liên lạc với cô.
Thấy cô không nói lời nào, An Hoa hỏi:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play