“Có chuyện gì vậy?”
“Mẹ.” Vệ Hồng khẽ gọi một tiếng, giọng nói của người vừa bắt máy vừa rồi hình như cô chưa từng nghe qua, khiến cô cảm thấy hình như trong nhà có gì đó không ổn. “Có phải ở nhà xảy ra chuyện gì không ạ?”
“Không có gì đâu, mẹ dạo này bận rộn quá nên nhờ người giúp đỡ. Dạo này con thế nào rồi?”
“Con vẫn ổn ạ. Con muốn hỏi mẹ, tiền trong sổ tiết kiệm của con bây giờ có thể tự mình sử dụng được không ạ?”
Vệ Mạnh Hỉ sững người. Từ nhỏ đến lớn, tiền lì xì và tiền tích lũy của bọn trẻ đều được cô gửi vào sổ tiết kiệm riêng. Ngày bọn trẻ nhập học đại học, cô đã đưa sổ tiết kiệm cho chúng rồi. “Tất nhiên là có thể dùng. Nhưng con định làm gì?”
Vệ Hồng không trả lời thẳng mà hỏi ngược lại: “Con có thể tiêu hết không?”
Lần này Vệ Mạnh Hỉ lại ngạc nhiên hơn nữa. Tiêu hết thì cũng không ít đâu, trong đó có đến hơn mười mấy vạn lận! Nếu nhớ không lầm, sổ tiết kiệm của Vệ Hồng và Vệ Quốc là nhiều nhất, gần mười lăm vạn. Trong đó một phần là tiền lì xì, một phần là tiền tiêu vặt hàng năm cô cho, còn một phần là do cậu Mạnh cho. Mấy đứa nhỏ từ trước đến giờ không có khái niệm về “tiền”, lại càng không có nhiều nơi để tiêu xài, cứ thế tích góp rồi ngày một nhiều hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play