Vệ Hành lịch sự gật đầu, ánh mắt sáng ngời hơn, như thầm hứa: Chắc chắn sẽ làm được, nhất định sẽ làm được.
Vệ Mạnh Hỉ không chú ý đến ánh mắt của cha, cô đang mải mê ăn bánh bao. Một hơi cô ăn liền ba cái, An Hoa thì ăn tận năm cái, đến cuối còn muốn ăn thêm. May mà anh ba Trương nhắc nhở:
“Chúng ta mang một lồng về khu mỏ, tối ăn tiếp.”
Buổi chiều, Vệ Hành có việc cần xử lý, hơn nữa lại là chuyện không thể để Mạnh Hỉ xen vào.
“Mạnh Hỉ, con không phải muốn đi xem dự án nhà máy nhiệt điện sao? Mau đi đi, cha không sao đâu.”
Vệ Mạnh Hỉ giờ đây chẳng muốn rời cha chút nào, cô sợ rằng nếu rời đi, giấc mơ này sẽ tan biến, giống như năm đó, cha bảo cô ra ngoài chơi, cô vừa ra thì mãi mãi không gặp lại cha nữa.
Tuy nhiên, ánh mắt của Tô Ngọc Như làm cô hiểu ý, Vệ Mạnh Hỉ do dự mãi, cuối cùng cũng không cam tâm mà rời đi. Nếu cha đã muốn tự mình xử lý chuyện cũ, thì cô cũng không nên can dự. Với sự thông minh và “xảo trá” của bà Tô, cha chắc chắn không gặp chuyện không may.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT