Tạ Đỉnh thở phào nhẹ nhõm, nhưng vẫn không dám lơ là, ánh mắt chăm chăm nhìn con dao sắc bén gần trong gang tấc.
“Ta... ta không hề có ý định muốn giết hắn, chưa từng bao giờ. Đám người đó cũng không phải do ta mời đến. Nếu cô không tin, có thể gọi mẹ cô đến đối chất.”
Vệ Mạnh Hỉ biết rằng hắn đã nhận ra mình đang dùng mưu lừa hắn. Chuyện gọi Mạnh Thục Hiền đến đối chất chẳng qua chỉ là để câu giờ, tiện thể làm cô sợ mà thôi.
Cô thật sự rất hận người đàn ông này, cũng giận chuyện bọn họ vụng trộm với nhau, nhưng chưa đến mức mất đi lý trí mà muốn giết người. Lặng lẽ mở cửa xe, cô đá một phát khiến hắn ngã xuống đường. Có được câu trả lời mình muốn, những chuyện còn lại không còn quan trọng nữa.
Chuyến đi đến huyện Hồng Tinh lần này giúp cô hiểu được lý do cha mình giả chết. Bị tình thế ép buộc cộng thêm sự phản bội của mẹ, khiến ông mất hết hy vọng. Vệ Mạnh Hỉ có thể hiểu được động cơ của ông, không còn cảm thấy quá đau lòng nữa, nhưng… cô vẫn không thể chấp nhận được.
Là con gái của họ, mâu thuẫn giữa hai vợ chồng là chuyện của riêng họ. Nếu ông đã muốn đi, tại sao không đưa cô theo? Cô cũng vô tội mà, cũng là nạn nhân mà. Ông bỏ mặc cô - một đứa trẻ sáu tuổi - ở lại trong tay Mạnh Thục Nhàn, đó gọi là thương cô sao? Khi đó nếu tình thế ép buộc không thể đưa cô đi, sợ cô gặp nguy hiểm dọc đường, cô có thể hiểu được. Nhưng nhiều năm trôi qua như vậy, tại sao ông không thể quay lại nhìn cô dù chỉ một lần?
Dù chỉ một lần thôi, ông đã có vô số cơ hội để trở về.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT