“Phì...” Tiểu Yến không nhịn được cười thành tiếng.
Không khí vốn đang trầm lặng bỗng chốc trở nên sôi động và ấm áp như thường lệ. Vệ Đông vừa xoa cái u nhỏ trên đầu vừa càu nhàu: “Mẹ, mẹ không sao chứ? Hôm qua nhận được điện thoại mà con suýt chết vì lo lắng, nhưng không còn chuyến bay nào, con chỉ đợi được sáng nay mới về được…”
Vệ Mạnh Hỉ lắc đầu, không nói gì. Không phải là vì kiệt sức, mà là không muốn nói.
Thấy vậy, Vệ Tiểu Lục liền ríu rít kể lại toàn bộ sự việc hôm qua. Đến đoạn mẹ cô suýt ngạt thở, không thể nói được câu nào, đôi mắt của cậu con trai to lớn cũng đỏ hoe.
Đến trưa, Vệ Hồng và Vệ Quốc cũng đã trở về. Họ đều bị lỡ chuyến bay hôm qua, chỉ có thể đợi sáng nay mới lên đường. Thời điểm này, số lượng chuyến bay giữa Bắc Kinh và Thư Thành vốn đã ít ỏi, trong tuần cũng chỉ có vài ngày, không phải cứ muốn bay là có ngay chuyến.
Cả nhà quây quần bên Vệ Mạnh Hỉ, ân cần hỏi han tình hình. Dù trên người vẫn còn cảm giác mệt mỏi, nhưng trong lòng Vệ Mạnh Hỉ dần cảm thấy dễ chịu hơn. Ai nói những nỗ lực, những đấu tranh của cô là vô ích? Rõ ràng cô đã có được một cuộc đời tái sinh. Các con cô đều trưởng thành, trở thành những chàng trai cô gái đĩnh đạc, đáng tự hào. Đây chẳng phải là ý nghĩa của những gì cô đã cố gắng hay sao?
Nghĩ thông suốt, tâm trạng của cô cũng tốt hơn đôi chút. Nhưng đúng lúc này, khi y tá đến đo huyết áp thường lệ, phát hiện ra huyết áp của cô hơi cao. “Trước đây có tiền sử huyết áp cao không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play