Trọng điểm của Vệ Tiểu Lục lại không nằm ở chỗ đó. “Mẹ, mẹ nhìn đi, ở đây nói rằng Juliet chết rồi, Romeo đau lòng đến tuyệt vọng, đúng không?”
“Ừ.”
“Thế mẹ nhìn tiếp xem, diễn biến sau đó là gì?”
Không cần nhìn, Vệ Mạnh Hỉ cũng biết. Năm đó cô không hứng thú với loại văn học thể kịch như thế này, đọc không hết, nhưng kết cục thì cô nhớ. “Romeo đau lòng đến tuyệt vọng, uống thuốc độc, gục chết bên cạnh Juliet. Chờ đến khi thuốc giả chết của Juliet hết hiệu quả, tỉnh dậy thấy người yêu đã chết, đau lòng mà tự vẫn bằng dao găm.”
Cho nên, đó mới gọi là bi kịch.
Vệ Tiểu Lục thấy mẹ mình vẫn chưa phản ứng, liền giậm chân. “Mẹ nghĩ đi, ông ngoại để lại cho mẹ cái này, có phải ông cũng giả chết không? Cái ‘buổi yến tiệc tràn ngập ánh sáng’ kia, chẳng phải ám chỉ lễ hỏa táng và tang lễ của ông sao?”
Vệ Mạnh Hỉ chết sững, cô cảm giác đầu óc mình thực sự trống rỗng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play